Phòng vệ Liêu Đông Tả_Lương_Ngọc

Lương Ngọc sớm mồ côi, được chú nuôi lớn, về sau không nhớ nổi họ mẹ là gì. Khi trưởng thành, Lương Ngọc mình dài mặt đỏ, tính kiêu dũng, bắn giỏi cả hai tay. Tòng quân ở Liêu Đông bên ngoài Sơn Hải quan, dần làm đến Liêu Đông xa hữu doanh đô tư. Năm Sùng Trinh đầu tiên (1628), binh sĩ 13/14 doanh ở Ninh Viễn vệ (trừ doanh của Tổ Đại Thọ) phát động binh biến, ép Liêu Đông tuần phủ Tất Tự Túc tự thắt cổ, Lương Ngọc không tham gia, nhưng chịu tội không quản lý được bộ hạ, bị lột chức, nhưng vẫn ở lại vệ. Sau đó Viên Sùng Hoán xá miễn các tội danh liên quan đến binh biến, nên được phục chức.

Năm thứ 2 (1629), quân Hậu Kim uy hiếp kinh sư, Tổng lý Mã Thế Long lệnh cho Lương Ngọc theo Du kích Tào Văn Chiếu cứu viện Ngọc Điền, Phong Nhuận, liên tiếp giao chiến ở Hồng Kiều, Đại Tiệm sơn, thẳng đến Tuân Hóa. Luận công khôi phục 4 thành (Loan Châu, Thiên An, Vĩnh Bình, Tuân Hóa), cùng bọn Văn Chiếu đều được thăng trật, điều đến dưới quyền Xương Bình đốc trị thị lang Hầu Tuân. Năm thứ 4 (1631), quân Hậu Kim vây Đại Lăng Hà, có chiếu điều quân Xương Bình cứu viện, tổng binh Vưu Thế Uy lấy cớ phải hộ (hoàng) lăng không thể đi, tiến cử Lương Ngọc thay mình. Vì thế Hầu Tuân thăng Lương Ngọc làm phó tướng, sai đem quân đi; giao chiến với quân Hậu Kim ở dưới thành Tùng Sơn, Hạnh Sơn, được ghi công đứng đầu. Lương Ngọc tuy không biết chữ, nhưng nhiều mưu trí, giỏi vỗ về sĩ tốt, nên hay thắng trận.